Tổng hợp các bài thơ quê hương hay, ý nghĩa nhất

Thơ về quê hương luôn được đông đảo các độc giả quan tâm bởi khi nhắc đến quê hương sẽ có đầy ắp những ký ức tuổi thơ với vô vàn các kỷ niệm và niềm vui. Bài viết dưới đây tổng hợp những bài thơ quê hương, hay, hấp dẫn. Mời bạn đọc cùng theo dõi nhé

Mục Lục

Tổng hợp các bài thơ 4 chữ về quê hương

Trong các bài vè, đồng dao thường sẽ là thể thơ 4 chữ với âm hưởng vui tươi, hài hước, gieo vần nhưng vẫn giữ được nội dung ca ngợi quê hương.

Thể thơ 4 chữ đơn giản nhất về niêm luật vì luật bằng trắc sẽ được áp dụng cho chữ thứ 2 và chữ thứ 4 trong một câu. Trong trường hợp nếu người viết không vận dụng ngôn từ thành thạo thì bài thơ sẽ biến thành bài vè.

Hãy cùng tìm hiểu một số bài thơ 4 chữ về quê hương như:

Bài thơ: Quê hương

Ai về cù lao

Biển xanh tươi thắm

Cỏ cây xanh mượt

Dịu dàng thân quen

Đẹp lắm quê ta

Em ơi hãy đến

Góc phố nhỏ nhoi

Hoàng hôn đẹp lắm

In sâu ký ức

Không thể nào mất

Là tình quê hương

Mãi nhớ xa xăm

Năm nào còn giặc

Ong đến từng bầy

Phải chăng như tiếng

Quân thù hét la

Rồi sau mỗi trận

Sang bằng chiến địa

Tiêu diệt cả đàn

Un trong máu lửa

Vùng quê anh dũng

Xưa nay vẫn thế.

Bài thơ Vẽ quê hương

Bút chì xanh đỏ

Em gọt hai đầu

Em thử hai màu

Xanh tươi, đỏ thắm

Em vẽ làng xóm

Tre xanh, lúa xanh

Sông máng lượn quanh

Một dòng xanh mát

Trời mây bát ngát

Xanh ngắt mùa thu

Xanh màu ước mơ…

Em quay đầu đỏ

Vẽ nhà em ở

Ngói mới đỏ tươi

Trường học trên đồi

Em tô đỏ thắm

Cây gạo đầu xóm

Hoa nở chói ngời

A, nắng lên rồi

Lá cờ Tổ quốc

Bay giữa trời xanh…

Chị ơi bức tranh

Quê ta đẹp quá!

Bài thơ Quê hương

Cho dù ở đâu

Cũng đừng quên đi

Tổ quốc thiêng liêng

Nơi mình sinh ra

Dù xa cách mấy

Cũng phải nhớ về

Tổ quốc thiêng liêng

Việt Nam yêu quý.

Bài thơ Bảo Lộc quê tôi

Nó đẹp nhất tỉnh

Có thác nước Đambri

Có hồ Bảo Lộc

Bảo Lộc niềm vui

Bảo Lộc con người

Cái gì cũng đẹp

Tôi yêu Bảo Lộc.

Bài thơ Bình Định quê tôi

Bình Định quê tôi

Có cánh đồng quê

Có con đường làng

Có thiên nhiên đẹp

Đệ nhất Quy Nhơn

Bình Định quê tôi

Trẻ con vui đùa

Trên bãi đất trống

Nào là cờ vây

Thế trận hùng mạnh

Như những năm qua

Chiến đấu oanh liệt

Cùng với thiên nhiên

Bụi tre già dặm

Ngăn cản bước chân

Giặc Nguyên hung ác

Từng một hạt cát

Đến bụi cỏ khô

Rồi núi non cũng

Xông pha ra trận

Bình Định quê tôi

Bao nhiêu năm rồi

Con suối vẫn chảy

Từ một mầm non

Trở nên trưởng thành

Một cây đa già

Che bóng người người

Giúp ích cho đời.

Tìm hiểu thêm:

tho-que-huong

Thơ 8 chữ về quê hương

Trong thơ ca Việt Nam thể thơ 8 chữ còn gọi là thơ bát ngôn và là thể thơ tương đối đơn giản, mỗi dòng thơ có 8 chữ và có từ 2 dòng trở lên để từ đó tạo thành một bài thơ, luật thơ cũng không quá khó khăn.

Câu đầu tiên của bài thơ bát ngôn có thể viết thoải mái theo cảm xúc chủ đề bài thơ, tiếp đến những câu sau chú ý chữ cuối của 2 câu này cùng vần, có thể cùng vần trắc hoặc vần bằng. Sắp xếp 2 cặp trắc đến 2 cặp bằng và đến hết bài thơ. Đến câu cuối cũng tương tự giống câu đầu tiên do viết đúng theo tinh thần bài thơ và không cần theo khuôn khổ nếu chữ cuối của câu này vẫn với chữ cuối của câu đầu tạo ra sự uyển chuyển nghe xuôi tai và bài thơ sẽ được trọn vẹn hơn.

Bài thơ nơi tôi sinh ra

Nơi tôi sinh tây ninh làng quê nhỏ

Không ồn ào náo nhiệt quá ai ơi

Những con đường mòn lối bước chân đi

Người qua lại ngược xuôi lặng lẽ .

Nơi tôi sinh tây ninh làng quê .nhỏ

Từng con người đều thấy rất thân quen

Phiên chợ thành ồn ã buổi chiều hoen

Đêm đèn sáng thả hồn theo làn gió .

Nơi tôi sinh con phố ngắn và hẹp

Thường rộn rã những buổi sáng ,chiều hôm

Hàng quán mọc lổn nhổn lấn ra đường

Người lao động quen ngửi mùi khói bụi .

Nơi tôi sinh con ngõ thật là nhỏ

Chỉ dài chừng hai chục bước chân

Ngõ thì thấp nhà lại phải cao lên.

Để tránh bị lụt mỗi mùa mưa bão tới .

Nơi tôi sinh con ngõ thật là nhỏ

7,8 gia đình hoà thuận sống bên nhau

Người lao động nghèo chủ yếu là chân tay .

Sống giản dị giàu tình thương đồng loại .

nhà tôi ở nơi bình dị đó đấy………..

Bài thơ Nhớ lắm quê hương

Nhớ làm sao, tiếng võng giữa trưa Hè

Tiếng kẽo kẹt, ôi nghe mà thương lắm

Lời ru mãi, ngàn đời sau vẫn ấm

Mái tranh nghèo, sâu đậm…nghĩa tình xưa

Gió thổi về, theo giọt nắng đong đưa

Mây lướt nhẹ, từng cơn mưa…vội vã

Cau lại thắm, vườn trầu thêm xanh lá

Đã đến mùa, ra cấy mạ….đi thôi

Chân lấm bùn, thân ướt đẫm mồ hôi

Hồn thanh thản, cuộc đời…không lo nghĩ

Đêm khuya vắng, tiếng côn trùng non nỉ

Như dặn lòng, bền bỉ…với thời gian

Những hoàng hôn, mờ nhạt khói sương tan

Dừa soi bóng, trăng vàng….in đáy nước

Quê hương đó, bao giờ ta tìm được

Đến bao giờ, dừng chân bước….tha phương.

Bài thơ Quê hương tôi

Quê hương tôi có con sông xanh biếc

Nước gương trong soi tóc những hàng tre

Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè

Tỏa nắng xuống lòng sông lấp loáng.

Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng

Giữ bao nhiêu kỉ niệm giữa dòng trôi?

Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi!

Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ

Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ

Sông của miền Nam nước Việt thân yêu

Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu

Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy

Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy

Bầy chim non bơi lội trên sông

Tôi giơ tay ôm nước vào lòng

Sông mở nước ôm tôi vào dạ

Chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả

Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông

Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng

Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến

Nhưng lòng tôi như mưa nguồn, gió biển

Vẫn trở về lưu luyến bên sông

Tôi hôm nay sống trong lòng miền Bắc

Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc

Hai tiếng thiêng liêng, hai tiếng “miền Nam”

Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàng

Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc

Tôi nhớ cả những người không quen biết…

Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây

Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy

Hình ảnh con sông quê mát rượi

Lai láng chảy lòng tôi như suối tưới

Quê hương ơi! Lòng tôi cũng như sông

Tình Bắc Nam chung chảy một dòng

Không ghành thác nào ngăn cản được

Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước

Tôi sẽ về sông nước của quê hương

Tôi sẽ về sông nước của tình thương…

Bài thơ Quê hương

Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới

Nước bao vây cách biển nữa ngày sông

Khi trời trong gió nhẹ sớm mai hồng

Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá

Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã

Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang

Mảnh thuyền to như mảnh hồn làng

Rướn thân trằng bao la thâu góp gió.

Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ

Khắp dân làng tấp nập đón ghe về

Nhờ ơn trời, biển lặng cá đầy ghe

Những con cá tươi non thân bạc trắng

Dân chài lưới làng da ngăm rám nắng

Khắp thân người nồng thở vị xa xăm

Chiếc thuyền im bến mõi trở về nằm

Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.

Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ

Màu nước xanh, cá bạc chiếc buồm vôi

Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi

Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá

Trên đây là những bài thơ quê hương, hy vọng bài viết đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó diễn tả. Bạn đọc hãy thường xuyên truy cập chuyên mục này để tìm hiểu thêm nhiều bài thơ hay nữa.

Facebook Comments
Rate this post