Tuyển tập những bài thơ ăn cháo đá bát đáng suy ngẫm
Cuộc sống này có nhiều người sống vô tâm, không quý trọng ân nghĩa. Nếu bạn đang rơi vào hoàn cảnh như vậy, thì những bài thơ ăn cháo đá bát sẽ giúp bạn nguôi giận.
Tổng hợp thơ ăn cháo đá bát hay nhất
Khai Bút – Tác giả: Hoàng Ngọc Văn
Vị khách đầu tiên : chú chó nhà,
Bạn bè còn mãi tiểu bang xa.
Thôi thì đón chú vào xông đất,
Mong ước… mần ăn nó khá ra !
Cụ bà ve vuốt chó thân yêu :
“Năm mới, năm me chớ lắm điều.
Tao đã chán chường “người” lắm chuyện,
Thương mày, trọn kiếp chẳng hề điêu” !
Cụ ông, húng hắng… giở lời thơ :
“Moa chúc cho toa mãi phởn phơ.
Ăn cháo, đừng bao giờ đá bát,
Moa thương, toa biết thuở hồi giờ” !
Tiếng pháo ngoài trời bỗng nổ vang,
Hai già, một chó ngút trầm nhang.
Chắp tay khấn nguyện cùng trời đất :
“Sức khỏe, tâm tình được kiện khang”…
Tuy ngán, cũng xin chúc mọi người :
Xuân về, hạnh phúc khắp nơi nơi…
Người thương người nữa, hơn năm cũ,
Quăng hẳn âm mưu người… nuốt người !!!
Xem thêm:
Người đốn củi và con rắn – Tác giả: Thái Bá Tân
Một người đốn củi nọ
Trên đường đi về nhà
Thấy con rắn chết cóng
Trên mặt tuyết sáng loà
Ông mang về sưởi ấm
Nó tỉnh lại dần dần
Còn lót rơm cho ngủ
Và lấy sữa cho ăn
Thế mà con rắn ấy
Suýt nữa cắn chết người
Khi thằng con ông chủ
Định ngồi xuống cùng chơi
Thấy thế, ông đốn củi
Cầm chiếc rìu, và rồi
Vung tay chém một nhát
Con rắn đứt làm đôi
Đối với bọn độc ác
Đừng mong chờ trả ơn
Đơn giản vì bọn chúng
Bản chất là vô ơn
Con đã về – Tác giả: Lữ Tùng Anh
Mẹ ơi, con trở về đây:
Đôi chân rướm máu, đôi tay rã rời
Bao năm lưu lạc xứ người
Miếng cơm manh áo tả tơi trăm chiều
Mấy phen vấp bẫy tình yêu
Con tim ràn rụa khóc chiều cô đơn
Rồi con thành đứa vô ơn
Chạy theo tiền bạc, trống trơn tâm hồn!
Về đây, tìm lại nụ hôn
Mà ngày còn bé: mẹ dồn cho con
Dường như có tiếng nỉ non:
Chim hoang thẳng cánh, héo hon lòng già…
Mẹ ơi, con sắp tới nhà
Thấy con, chắc mẹ nhào ra ôm chầm!
Làm gà, cúng bái một mâm
Chắc hồn cha ở cõi âm cũng về…
Lòng con rạo rực đường quê
Nỗi niềm tâm sự qua đê vỡ trào!
Ngập hồn hương lúa xôn xao
Nhớ mùa thu hoạch, mận – đào đón đưa
Bên ao, còn đó hàng dừa
Trầm ngâm soi bóng như vừa chiêm bao
Đầu thôn, tre thổn thức chào
Rung rinh mái tóc, nghẹn ngào tình quê…
Về đây, tìm lại món chè,
Đêm rằm mẹ nấu, vỗ về tim con
Tiêu tan phiền muộn, lo toan
Trong vòng tay mẹ: cuộn tròn yêu thương…
Con thèm thăm lại mảnh vườn:
Xoài chua, khế ngọt, con thường hái ăn
Con thèm dạo bước đường trăng
Sống trong ánh điện: chị Hằng còn đâu?
Con thèm nhai lại miếng trầu:
Mùi cay, vị chát tình đầu thơ ngây
Mẹ ơi, con đã về đây
Ngôi nhà thơ ấu chất đầy gió mưa
Còn đây: cổng mở, rào thưa
Mà người đứng đợi ngày xưa đâu rồi?
Ngoài hiên, vắng bóng mẹ ngồi
Bàn thờ nghi ngút, thôi rồi, mẹ ơi!
Nhớ thương chưa bật thành lời
Mong con, mẹ đã trút hơi thở mòn
Vầng trăng chưa kịp căng tròn
Mẹ đi, bỏ lại đứa con lạc loài…
Nhớ ai, trầu héo quắt quay
Hoa cau phủ trắng đêm ngày rưng rưng
Niềm đau không hẹn điểm dừng
Từ đây, nước mắt không ngừng tuôn rơi…
Chè không nấu nữa, người ơi!
Mẹ tôi bận ngủ muôn đời bên cha
Ngày mai, trên nẻo đường xa
Không còn nở nữa đóa hoa màu hồng!
Phũ Phàng – Tác giả: Trần Khiêm
Ánh mắt buồn bã đau thương của nàng
Từng là trận bão cuồng khủng khiếp
Trong lòng ta, cản trở cả bầu trời
Và bôi nhọ những người con gái đẹp
Nhưng một lời nói không cần suy nghĩ kia
Cử chỉ thẩn thờ của loài thực vật
Đã chọc con quỷ hẹp lượng từ xưa
Phá vỡ tấm đê cuối cùng của dòng sông bạc ác
Ta hiểu nỗi đau của kẻ bị bỏ rơi
Nhưng nàng đâu biết cảm giác của người
Khi ngọn lửa từ miệng nàng đốt thiêu
Cánh rừng xanh tốt hằng ngày y vẫn tưới
Nhan sắc, thông minh, ngọt ngào, duyên dáng
Ta lạnh lùng xoá khỏi đầu ta
Và trên đường về, ta cứ hát câu ca:
Ngu ngốc, tham lam, tầm phào, gian dối!
Bài viết ngày hôm nay xin gửi tới bạn đọc tuyển tập những thơ ăn cháo đá bát hay đáng suy ngẫm, giúp bạn nhận ra cuộc sống là vô vàn sự phức tạp, mỗi người một vẻ, mà chúng ta thì không thể trọn vẹn làm hài lòng tất cả.